BabyWolf - Nguyễn Vũ Tuấn Anh

Blog cá nhân chia sẻ về thiết kế web, SEO, Online Marketing, giải pháp web, cuộc sống và nhật ký của tôi.

Danh mục: Lý Học Đông Phương

Não bộ và quyền năng con người

Bạn có biết về não bộ của mình?

Khoa học hiện đại đã chứng minh được rằng não bộ của chúng ta luôn tự động xử lý thông tin, tôi nhấn mạnh rằng nó “luôn luôn tự động”, nằm ở con số xấp xỉ khoảng 400 tỉ bit thông tin trong một giây. Cho dù bạn không suy nghĩ hay không làm gì nó cũng tự động hoạt động như thế. Thế nhưng khả năng nhận biết của con người bình thường chỉ nhận thức được xấp xỉ khoảng 2,000 bit thông tin trong một giây từ 400 tỉ bit được xử lý đó. Tất nhiên là tuỳ vào từng người sẽ có những con số cụ thể khác nhau cho con số nhận thức được. Một con số chênh lệch cực kỳ lớn, chỉ bằng 1/2,000,000.


Có một sợi dây liên kết giữa chúng ta? - Phần 2

Hiệu ứng cánh bướmỞ bài viết trước, bài đầu tiên với chủ đề "Có một sợi dây liên kết giữa chúng ta?", tôi đã giới thiệu với các bạn về hiệu ứng cánh bướm cùng với một đoạn video vui mô tả về hiệu ứng này. Ở cuối bài đó, tôi có viết:
Bạn đã nhìn ra được quy luật đó chưa? Có lẽ là bạn vẫn còn mơ hồ và chưa thật sự thỏa mãn lắm. Bạn luôn nghĩ rằng bạn đang độc lập. Mọi thứ bạn đang hoạt động và quyết định bởi tư duy độc lập của bạn. Và bạn không cảm nhận được bạn đã, đang và sẽ bị ảnh hưởng bởi rất nhiều sự tương tác rất quy luật trong cuộc sống của bạn. Bạn có tin rằng một quyết định rất nho nhỏ của bạn có thể tạo ra một tác động và một hệ quả cho cả thế giới, hay thậm chí là cả cái vũ trụ này?

Có một sợi dây liên kết giữa chúng ta?

Hiệu ứng cánh bướmSau những gì mà tôi đã nghiên cứu, suy ngẫm và tìm ra. Tôi cảm thấy giữa chúng ta đang có một sợi dây liên kết.


Như trong bài Suy ngẫm về câu chuyện "Chửi mắng và lời dạy của Đức Phật", ở cuối bài tôi có nói rằng tôi có duyên được biết đến những câu chuyện về Phật học từ rất sớm. Tôi đã say mê những câu chuyện như thế và có tinh thần cầu đạo từ bé mặc dù không thật sự theo đuổi. Một phần cũng vì cuộc sống mà trước giờ cho đến hiện nay tôi không dành nhiều thời gian lắm để nghiên cứu. Tôi nghiên cứu không bài bản, không đọc kinh sách gì nhiều nhưng thích đọc những bài viết ngắn, những mẫu chuyện nho nhỏ để suy ngẫm.

Và rồi tôi cũng có duyên tiếp xúc sớm với những lĩnh vực về Lý Học Đông Phương. Phật học cũng là một đối tượng nghiên cứu của Lý Học Đông Phương cùng với thuyết Âm Dương Ngũ Hành với những ứng dụng của nó. Cả hai học thuyết này cũng có khá nhiều nét tương đồng, mặc dù cách ứng dụng và các thuật ngữ chuyên môn khác nhau. Cũng tương tự, tôi không dành thời gian nhiều lắm cho vấn đề này mặc dù cũng có khá nhiều lời khuyên bảo tôi nên theo và dành nhiều thời gian hơn. Bản thân tôi cũng có dự tính trong khoảng 10 năm tới sẽ chuyên tâm hơn về các lĩnh vực đó. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian được biết và suy ngẫm về những điều này, tôi cảm thấy giữa chúng ta có một sợi dây liên kết.

Suy ngẫm về câu chuyện "Chửi mắng và lời dạy của Đức Phật"

Chửi mắng và lời dạy của PhậtHôm nọ, được bạn bè chia sẻ trên mạng xã hội câu chuyện Chửi mắng và lời dạy của Đức Phật, vì thấy hay và đáng suy ngẫm nên tôi đã copy về blog của mình để có thời gian suy ngẫm thêm. Thật ra thì tôi cũng đã định viết bài này từ hôm đó nhưng do dạo này cũng khá bận rộn mà còn phải chuẩn bị các công việc cho khóa đào tạo SEO miễn phí tại Viet Solution. Hôm nay thấy cũng thư thả được phần nào nên tranh thủ viết ra để chia sẻ những gì mà mình suy ngẫm được từ câu chuyện đó, chứ để lâu quá thì sợ quên mất và bỏ sót một chủ đề hay.

Lý Tiểu Long: Đừng mong cầu một cuộc sống dễ dàng

Bruce Lee - Do not pray for an easy life, pray for the strength to endure a difficult oneHôm qua, trên Google Plus của mình Ahmed Zeeshan đã chia sẻ môt hình ảnh về câu nói của Lý Tiểu Long. Thấy câu nói rất có ý nghĩa và thiết thực nên tôi đã vội vàng save hình về và upload lên để chia sẽ cùng mọi người.

Câu nói đó có thể được dịch như sau:

Đừng mong cầu một cuộc sống dễ dàng, hãy mong cầu cho sức mạnh để chịu đựng những khó khăn.

Câu chuyện chiếc lá rơi

Chiếc lá cuối cùngTôi không nhớ rõ lắm tiêu đề mẫu chuyện ngắn này, tôi đặt tên nó là câu chuyện chiếc lá rơi. Câu chuyện này tôi đã biết từ rất lâu, lâu lắm rồi và tôi cũng chẳng nhớ rõ là từ khi nào. Tôi cũng không biết là tôi nghe từ ai, hay tôi đã đọc ở đâu. Và có một cái duyên nào đó, tôi đã kể câu chuyện này cho một người bạn mà khi nào tôi cũng chẳng nhớ, hình như lúc tôi mới vào đại học. Thậm chí là tôi cũng quên khuấy đi là tôi đã kể và phân tích cho anh ta nghe. Tôi cũng chẳng nhớ vì đâu mà tôi kể cho anh ta.

Kể từ đó, anh bạn này bắt đầu đi tìm hiểu về đạo Phật. Tôi biết được tôi đã kể cho cậu ấy vì cách đây 4 - 5 năm gì đó cậu ấy bỗng gọi tôi trên Yahoo hỏi thăm và muốn gặp tôi. Cậu ấy bảo rằng tôi và cậu ấy đã lâu không gặp nhau kể từ lúc tôi kể câu chuyện này.

Lúc đó, tôi đã đồng ý sắp xếp thời gian để gặp. Tôi nhớ thời gian ấy anh ta vẫn chưa thật sự ngộ đạo và có kiến thức về Phật giáo nhiều. Tuy nhiên, cách đây một tháng hơn khi gặp lại thì cậu ấy đã gặt hái được rất nhiều, thậm chí về kiến thức Phật giáo bây giờ có thể nói là hơn tôi nhiều.