BabyWolf - Nguyễn Vũ Tuấn Anh

Blog cá nhân chia sẻ về thiết kế web, SEO, Online Marketing, giải pháp web, cuộc sống và nhật ký của tôi.

Người cuối cùng của lục địa Atlantic

Sự cố
Những chiếc mô tô bay chạy bằng nệm không khí lướt ào ào trên băng tuyết Nam cực. Tất cả hướng về vịnh Victoria. Họ vừa được thông báo một hiện tượng lạ xảy ra ở đây. Khi tới nơi, mọi người vội vã ra khỏi xe. Trước mặt họ là một quả trứng khổng lồ màu trắng bạc, nửa nổi nửa chìm trong băng tuyết. Toàn bộ công việc trên công trường khai thác băng Nam cực phải dừng lại vì sự cố này. Trưởng đoàn Reild báo cáo sự kiện về trung tâm ở Châu Âu. Họ được lệnh bằng mọi cách phải đưa quả trứng khổng lồ này về trụ sở, nơi trú ngụ của đoàn người đang làm việc ở đây.

*
* *

Hồi sinh
Những đám mây huyền ảo, đủ màu sắc từ từ tan đi trong tiềm thức của Nig. Những bộ phận máy móc tinh xảo trong quả trứng đã hoạt động khi có nhiệt độ thích hợp. Chúng làm hồi sinh lại Nig. Nig đã tỉnh hẳn. Anh ra lệnh cho bộ phận tự động chuyển từ chế độ tự bảo vệ sang chế độ hoà nhập với môi trường. Quả trứng tách ra và tự động chuyển Nig ra ngoài, trước sự ngạc nhiên của đoàn người khai thác băng Nam cực.
Reild hỏi Nig: “Ông là ai? Tại sao lại ở trong quả trứng này?”. Nig ngỡ ngàng trước câu hỏi. Anh không hiểu họ nói gì. Ngôn ngữ của họ xa lạ với anh. Chàng hỏi lại: “Các ông, các bà là ai?”. Họ cũng không hiểu anh nói gì. Ngôn ngữ của anh xa lạ với họ.

Họ mang đến một tấm bản đồ thế giới. Họ chỉ vào họ và chỉ vào những vùng khác nhau trên bản đồ. Nig hiểu họ muốn nói đến quê hương của họ. Nig nhìn vào bản đồ. Anh buồn bã lắc đầu, rồi chỉ vào một vùng biển ở Đại Tây Dương. Họ ngơ ngác nhìn nhau và cùng thốt lên: “Lục địa Atlantic!”. Anh cũng không hiểu họ nói gì.
*
* *

Đại Hồng thuỷ
Tất cả cư dân trên địa cầu đã được thông báo qua lời tiên tri về một tai nạn sẽ xảy ra: Thế giới sẽ bị huỷ diệt. Băng sẽ tan ra. Nước biển sẽ tràn ngập. Mưa lớn sẽ trút nước ở khắp nơi.

Một số người tin vào lời tiên tri, tìm cách chạy trốn lên các vùng cao. Noê bạn của Nig, không tin vào những thành tựu khoa học kỹ thuật. Ông cho rằng chính khoa học kỹ thuật là nguyên nhân của tai hoạ. Nó đã làm Trái đất nóng lên, đã tạo ra hiệu ứng nhà kính. Nó đã thách thức những quyền năng của Thượng đế mà con người chưa hiểu hết được Ngài. Nó đã làm ngài nổi giận và trận Đại hồng thuỷ sắp tới là cơn thịnh nộ của ngài. Nig không bằng lòng. Anh cho rằng khoa học kỹ thuật là điều tất yếu trong quá trình phát triển của văn minh nhân loại. Sự lạm dụng quá đáng những thành tựu khoa học cho cuộc sống con người, làm mất tính cân đối của thiên nhiên. Hiện tượng Đại hồng thuỷ là điều kiện để thiên nhiên cân đối môi trường. Với anh thì tình yêu con người vẫn là điều kiện tiên quyết. Khoa học mang lại hạnh phúc của con người. Nên đối với Nig, nó vẫn là điều tất yếu và cần thiết. Noê không tin điều này. Mặc dù ông vẫn thừa nhận tình yêu con người là mục đích cao cả của sự sống. Và với ông như thế là đủ. Con người hãy sống với thiên nhiên và tình yêu. Ông chạy trốn bằng việc làm của con người gần gũi với thiên nhiên nhất. Ông đã làm một con thuyền rất lớn. Trong đó là tất cả những thứ súc vật mà ông có thể mang theo trên con thuyền vĩ đại đó. Ông bảo với mọi người rằng: “Ông làm việc này nhân danh Thượng đế”. Nhiều người tin và đi theo ông. Những người tin vào sức mạnh khoa học kỹ thuật đều chuẩn bị cho mình một quả trứng để có thể sống tiềm sinh trong đó. Trong số những người này, tất nhiên có Nig.
*
* *


Dấu tích Đại Hồng thuỷ
Trận Đại hồng thuỷ đã xảy ra. Thật là khủng khiếp. Bản văn cổ nhất trên đất sét của nền văn minh Sumer mà nhân loại hiện đại đã tìm thấy, ghi nhận điều này như sau:
Cơn mưa lớn bảy ngày bảy đêm.

Cày xới trên mặt đất.
Một quá khứ chìm sâu.
Sự im lặng bao trùm tất cả.
Mọi người thành đất sét.

Con cháu của ông Noê còn sống sót đến ngày nay, đã bảo rằng: “Chính Thượng đế đã cứu ông và con cháu của ông”. Câu chuyện này được lưu truyền. Đến nay vẫn nhiều người tin như vậy.
Tình yêu đơn phương
Như thế Nig là người cuối cùng còn sống sót của lục địa Atlantic. Anh được đoàn người khai thác băng Nam cực cứu sống, sau nhiều ngàn năm nằm trong quả trứng tiềm sinh. Những nhà khoa học của thiên niên kỷ thứ IV chưa cho anh hội nhập với đời sống của nhân loại hiện đại. Họ e sợ Nig sẽ mang những căn bệnh từ thế giới cổ sơ vào thế giới hiện đại của họ. Anh sống và làm việc với những người khai thác băng ở Nam cực. Anh đã yêu Melady, người con gái dịu hiền và đẹp nhất nơi đây. Melady cũng yêu anh với tất cả những hành động và sự thể hiện tình cảm tốt đẹp nhất của một người dành cho người tình. Nig không thể tìm thấy và chưa hề biết đến một tình yêu như thế trong xã hội Atlantic của anh. Ở đấy, tất cả những con người đều nhân hậu và yêu thương nhau. Họ làm việc vì hạnh phúc của con người. Đấy là điều mà Noê bạn anh và cả anh mong muốn. Nhưng họ lại sống trong một xã hội rất hiện đại. Thật là một sự hài hoà giữa tình yêu và một cuộc sống hoàn chỉnh.
Nhưng khi ngày cưới đến gần thì một sự thật đã làm cho anh choáng váng. Melady chỉ là người máy. Nàng là người máy cao cấp được tạo ra để làm các công việc về văn phòng. Tất cả những người khai thác băng ở Nam cực cũng đều chỉ là người máy. Kể cả Reild trưởng đoàn.
Hụt hẫng và chơi vơi trong cô đơn tận cùng, niềm an ủi đối với Nig là anh sẽ trở về với thế giới của con người thật sự và tìm thấy tình yêu đích thực trong đó.

*
* *

Thất vọng
Cuối cùng Nig đã đạt được ước nguyện. Anh tin rằng chủ nhân của những người máy giầu chất nhân bản, sẽ phải đang sống trong sự tuyệt đỉnh của tình yêu con người. Anh được đưa về lục địa châu Âu. Người ta ra đón anh rất đông và nồng nhiệt ở sân bay. Tên tuổi của anh được đưa lên những phương tiện thông tin đại chúng và cả mạng Internet từ rất lâu. Cả nhân loại đã biết đến anh. Nhưng bây giờ họ mới nhìn thấy. Anh được mời vào làm việc ở Viện “Nghiên cứu lịch sử cổ đại”. Rất nhiều cô gái yêu anh. Họ thay nhau mời anh đi chơi với họ ở tất cả những nơi vui chơi giải trí. Nhưng tình cảm của họ ngắn ngủi. Sự nồng thắm bùng lên và tan rất nhanh. Anh không tìm thấy một chiều sâu trong tình yêu con người. Có lần Jenny, người yêu anh đã trả lời cho hiện tượng này: “Con người đã hoàn chỉnh và được đáp ứng về mọi điều kiện vật chất, trong mọi mặt của cuộc sống. Cho nên mỗi cá thể đều có thể tự tồn tại và con người không cần đến nhau nữa.”
Nig hụt hẫng chơi vơi. Anh nghĩ về Melady. Về ngoại hình của nàng và các cô gái không hề khác nhau. Nhưng ở nàng có tất cả những gì anh cần về tình yêu con người.

*
* *

Cô đơn
Nig lại trở về vịnh Victoria. Ở đây mọi người vẫn yêu thương anh. Melady vẫn đợi chờ và nàng vẫn dành cho anh sự nồng thắm như ngày nào. Nhưng từ từ anh nhận thấy một nhịp sống đều đặn của những cỗ máy được lập trình. Anh có thể biết trước được tất cả những phản ứng của Melady và các người xung quanh. Đã có lần anh cố nạp vào bộ nhớ của nàng sự hờn dỗi, ghen tuông và một chút tham vọng… nhưng không được. Càng ngày anh càng lạc lõng. Một sự trống vắng không thể giải thích được tràn ngập trong tâm hồn Nig. Phải chăng anh không có dĩ vãng của một thời hoàng kim Atlantic; thuở hồng hoang của con người. Thời mà con người đến với nhau bằng những rung cảm thật sự trong tâm hồn. Có thể anh sẽ không có sự trống vắng này.
Nig nhớ đến Noê và các bạn anh. Nig nhớ đến người yêu của anh ở lục địa Atlantic. Tất cả đều đã chết từ hàng chục ngàn năm về trước… Anh không còn gì cả.

*
* *

Ngày tận thế
Sự cô đơn tận cùng đã khiến Nig buồn bã. Anh bỏ dở công việc ở ban chỉ huy công trường trở về nơi cất quả trứng tiềm sinh của anh. Anh chui vào trong đó và ra lệnh cho bộ phận tự bảo vệ. Cánh cửa quả trứng từ từ khép lại…
Từ trung tâm ở lục địa Âu châu, các nhà khoa học đã phát hiện ra điều này. Họ ra lệnh cho Reild và đoàn người làm việc ở đấy: “Phải tìm mọi cách cứu Nig”. Reild và tất cả mọi người phóng mô tô bay quay trở về tìm Nig. Nhưng không kịp. Nig đã nhấn nút tự huỷ diệt. Một đám lửa lớn bùng lên làm sáng một vùng trời bạc của Nam cực. Thật là may mắn, đoàn mô tô bay kịp thời dừng lại ở một khoảng cách an toàn trước quả cầu lửa sáng chói.
Có tiếng rú ga. Một chiếc mô tô bay phóng hết tốc lực lao vào quả cầu lửa. Trên đó là Melady. Nét mặt nàng đau khổ đến tận cùng, ánh mắt hoang dại. Nàng lao vào để cứu Nig.
Chiếc xe bị nuốt chửng trong khối lửa. Một tiếng nổ bùng lên.
Sự việc diễn ra rất nhanh làm mọi người không kịp trở tay.
Ở trung tâm nghiên cứu khoa học Địa cầu, họ đổ lỗi cho nhau. Nhưng có một lỗi kỹ thuật mà tất cả các nhà khoa học không thể giải thích được. Đó là tại sao Melady lao vào quả cầu lửa, khi nàng không được lập trình để làm việc này?


Nguyễn Vũ Tuấn Anh